Thủy Nguyên sơn thủy ý ơ hữu tình, hữu tình
Chiều xuống bên sườn đồi, một nhánh sông Bạch Đằng. Dòng nước êm trôi, Thủy Nguyên quê mình đó. Sông giá chiều ráng đỏ, giữa dòng nước mênh mông.
Cô gái quê ngoài yêu trai làng đúc. Dù trong dù đục em vẫn theo về
Hai lăm tháng mười ngày vui đến rồi Thủy Nguyên nô nức. Khắp nơi cờ bay đầu thôn cuối làng tưng bừng hát ca.
Trời Thủy Nguyên mênh mông, nước Thủy Nguyên mênh mông. Ở nơi ấy có một dòng sông, dòng sông Bạch Đằng.
Một sớm thu sang trên Bạch Đằng Giang Thuyền lướt trên sông em hát câu chờ mong